Xu xu đừng khóc-Hồng Sakura phần 17
Mời nghe, đọc thêm: Xu xu đừng khóc-Hồng Sakura phần 16
Mời nghe, đọc thêm: Xu xu đừng khóc-Hồng Sakura phần 18
“mẹ cậu hết ghét tớ rồi hả?”
“uh? tớ cũng thấy vậy.”
“sinh nhật ông…thì mua quà gì hen?”
“gì cũng được…AH.. ông nội thích ăn khoai mì nước cốt dừa!^_^” “trời…”
việc nghĩ tới món ăn yêu thích của ông nội làm tôi khoái chí như thể vừa thông báo tin mật vậy Đu Đu vẫn suy nghĩ lung tung..
“tặng ông món đó đi!” “thôi, ko được, Xu khờ.”
dường như ĐU Đu ko mắng tôi khờ thì cậu ấy ko sống nổi á. mà ko sao, tôi thích vậy, hihi..
đúng là khờ…
sực nhớ ra là vừa có cái điện thoại, tôi lập tức khoe Đu Đu “nè, tớ có cái này nè.”
“…? di động à?”
“đẹp hung?? ^-^”
tôi thậm chí còn ko nhớ rằng, đấy là thứ tôi mang tiếng mượn…chứ có phải của mình mua đâu.
TT TT
Nội dung bài viết
=========== Xu xu đừng khóc-Hồng Sakura phần 17 ===========
Chương 33
Đu Đu cầm cái Samsung lên, nhìn qua nhìn lại, rồi cũng gật gù khen đẹp.. “ba cho à??”
“oh..ah..ko phải…là người khác..cho tớ dùng tạm..” “dùng tạm là sao?”
“thì…dùng 1 thời gian, rồi sau đó trả cho họ”
“vậy cũng được hả? hay cậu hỏi còn ai cho tớ mượn đi!^0^” huh? cho Đu Đu mượn ah?
cậu ấy cũng thích nữa kìa, hiihii
ko biết cái này mua bao nhiêu, 1 triệu đủ ko ta? mà 2 người họ, có đến 2 triệu, chắc là 2 triệu rồi.. tiền thưởng của tôi ko có đủ…
nghĩ 1 hồi, tôi tự tiện quyết định luôn, ack ack. “cậu có cần ko?hay cậu giữ cái của tớ đi!”
“tớ đùa thôi. tớ đâu cần.”
“nhưng cậu ko có thì khi tớ nhắn cho cậu, làm sao cậu trả lời?” “ack, Xu Xu ơi là Xu Xu, tớ ko có thì cậu nhắn làm chi hả??” “uh hén…”
TT TT
chiếc xe búyt của trường đỗ cái xịch xuống trạm, Đu Đu vội trả cái điện thoại cho tôi rồi đẩy tôi lên cửa xe. “nhưng…cậu phải gọi cho tớ nhé” “số mấy?”
“số à?…ôi…tớ cũng…ko biết…” “trời ạh…”
…. Đu Đu lắc đầu, rồi véo má tôi 1 cái, cậu ấy cũng hay làm như vậy mỗi khi…bó tay với tôi..
cửa xe đóng lại và Đu Đu đứng bên dưới vẫy vẫy.. hic, số mấy ta???
T T “0987.14.01.05”
huh? O_O ai dzị??
..L…Lãm à? đúng là cậu ấy, đứng ngay cạnh tôi.. xe búyt hôm nay hết chỗ ngồi rồi..
“số…của tớ à?”
=========== Xu xu đừng khóc-Hồng Sakura phần 17 ===========
“chứ còn của ai nữa?” “để tớ ghi lại đã…”
“ko cần, tôi có nhắn tin vào máy cho Xuân rồi mà.” “ko thấy”
“sao vậy?? đưa máy xem nào!”
tôi chìa cho Lãm cái điện thoại, và vì phải giữ tay vịn xe búyt, Lãm nhờ tôi cầm giúp cái ba lô của cậu ấy, rồi mới mở nắp máy xem..
đen thui.
“trời ạh, tắt máy rồi sao nhận được?” “ò… tắt tối qua…”
“sao phải tắt chứ?” “…nó…cũng cần đi ngủ mà..”
“oh.. vậy hả? …mới nghe.. vậy sao sáng ko gọi nó dậy?^-^” “tớ ko biết mở ở đâu.” T T
Lãm bật cười rồi chỉ cho tôi chỗ nút màu đỏ, bảo tôi bấm giữ nó hơi lâu chút, khỏang 5-6 giây, thì màn hình sáng lên và hiện ra câu chào..
“HELLO, XUXU!”
oh, nó chào tôi!! hihihii…
ai cài cái vụ này dễ thương vậy nhỉ…?
Lãm bấm bấm kiểm tra 1 hồi, rồi nói thì thầm… “thằng Long đúng là làm hết mọi thứ rồi.”
“làm gì?”
“ha..? ah, ko… nó cài hết mọi thứ.. lời chào, ngôn ngữ, danh bạ… cả hình nền nữa.”
cái hình nền con thỏ Bunny ngô ngố, hôm qua tôi cũng thấy thích…thì ra là Long đã cài..
xem qua 1 lượt, Lãm đưa tôi xem tin nhắn của cậu ấy vừa mới nhảy vào.. tin ghi số điện thoại ban nãy cậu ấy đã đọc.
tôi cầm lại cái máy và trả Lãm ba lô của cậu ấy, cái ba lô màu đỏ đậm có viền đen..trên đó, còn gắn 1 huy hiệu màu xám bạc..
“đó là cái gì vậy?” “huh? huy hiệu này àh?” “uh..”
=========== Xu xu đừng khóc-Hồng Sakura phần 17 ===========
Lãm tháo ra và đưa cho tôi xem, chiếc huy hiệu bóng loáng ánh kim lọai, có hình 1 ngôi sao sáu cánh.
“khi thi đấu giải Karate cấp thành, cái này được trao cùng phần thưởng.” “uh…đẹp hen.”
“tặng Xuân đó.”
“của cậu mà, cho tớ làm gì?”
“gắn lên cặp, bọn xấu thấy thì sẽ ko dám ăn hiếp Xuân. happy.gif” lý do hay nhỉ… hăm dọa người khác..
tôi gắn trở lại cái ba lô của Lãm, chiếc huy hiệu này, nằm ở đó sẽ oai hơn là phải theo cái cặp học sinh con gái của tôi..- –
“sao vậy? ko thích à?”
“tớ thấy nó ko nỡ xa cái…ba lô của cậu ^^”
đôi mắt Lãm lại long lanh nhìn tôi, như muốn nói gì đó, nhưng rồi cậu ấy chỉ cười 1 mình..
một lúc sau, như khó khăn lắm, Lãm nói hơi e dè. “Xuân ko thích nhận quà của ai hết sao?”
“ah… uhm…ko hẳn.. chỉ là…” “vậy còn anh bạn thân đó?”
“ai cơ? bạn thân?… Đu Đu hả?”
“Đu Đu??”
“àh.. cậu ấy tên Đường…” “uh.”
Lãm vẫn tỏ ra chờ đợi câu trả lời của tôi, mà trả lời cái gì nhỉ??
đúng lúc tôi đang cố nhớ ra là cậu ấy hỏi gì, chiếc xe đã thắng lại, đến trường rồi.……………
khi 2 đứa đi tới cổng chính của trường, thì bị Long gọi giật lại và tra hỏi như tù binh..
ko biết cậu ấy ở đâu chui ra nữa.
“sao 2 người đi chung?? hả?? hẹn nhau??” “mày điên à?”
“XU XU, trả lời đi…. tao ko nói với mày, thằng kia!”
=========== Xu xu đừng khóc-Hồng Sakura phần 17 ===========
Chương 34
cứ vậy, Long lách vào giữa xô Lãm ra, và kéo áo tôi, cái gã hot boy hách dịch lại trở về sau chỉ vài ngày làm mặt hiền lành. T T
“có hẹn gì đâu, bọn tớ cùng chuyến xe mà…” “Xuân ko việc gì phải giải thích với nó!”
giọng Lãm rắn rỏi và quyết đoán, nói rồi cậu ấy kéo tôi lên trước, Long nhanh chóng níu cặp sách của tôi lại..
hic, trời ơi..trễ giờ mất cho coi. “mày buông ra coi”
Lãm trừng mắt nhìn Long, tôi chưa bao giờ thấy cậu ấy như vậy, Long càng kéo mạnh tôi về phía sau, vẻ mặt thách thức..
mấy đứa học sinh cùng trường cứ thò mắt nhìn.
+ +
“mày cũng thích Xu Xu của tao phải ko?”
O o
lại là “Xu Xu của tao” T T
tôi giật cái cặp khỏi Long và cũng gỡ tay Lãm ra, một mình đi về hướng lớp, mặc kệ bọn họ.
nhưng chân tôi bỗng dừng lại khi nghe lời Lãm…
“thích hay ko thì, tao cũng ko để mày bắt nạt Xuân đâu.”……
ko để bắt nạt tôi… điều này…
làm tôi nghĩ tới Đu Đu.
Lãm và Đu Đu, tự dưng lại có cái gì đó giống nhau, luôn muốn bảo vệ tôi… “tao bắt nạt Xuân bao giờ?”
“mày lấy quyền gì hạch sách cô ấy?” “…tao…”
tôi nghe thấy tiếng chân Lãm đuổi theo phía sau, và thế là tôi cũng cắm đầu đi nhanh vào lớp,,, hình như Long vẫn đứng yên ở chỗ đó.……………
cậu ấy vào lớp và ko nói chuyện với tôi suốt tiết 1, tiết 2, đến khi nghỉ giữa 2 tiết 2 và tiết 3, Long bỗng gục đầu xuống bàn…
tôi thấy lạ nên lay cậu ấy… “cậu có sao ko?”
“mặc kệ tôi!”
=========== Xu xu đừng khóc-Hồng Sakura phần 17 ===========
“nói tớ nghe xem, cậu mệt à?” “đã nói MẶC TÔI MÀ”
Long vẫn ko ngẩng mặt lên và nói giọng cáu kỉnh, tôi đành rụt tay lại và chốc chốc lại quan sát
xem cậu ấy có bị gì ko…
cô dạy Văn thao thao bài giảng, ko để ý đến Long, dù cậu ấy cứ nằm lên bàn như vậy suốt buổi..
đến giờ ra chơi, tôi chịu ko nổi phải gọi Hương Kim.. “cậu ấy cứ …như thế..ko biết bị sao nữa”
“chắc nhức đầu… Long, Long à!!”
Kim cũng quay xuống kéo tay Long, nhưng cậu ấy ko hề lay chuyển..
sự lo lắng khiến tôi trở nên lúng túng.. “cậu dậy đi mà… tớ sợ đấy.. hic hic..”
có lẽ nghe giọng thảm thiết của tôi, Long từ từ ngẩng lên, mắt cậu ấy trông rất đờ đẫn, mồ hôi đẫm trên trán..
Kim đưa tay sờ…
“trời, Long sốt cao quá. Nóng hổi à!!” “vậy hả?”
tôi nghe Kim bảo nên cũng liền sờ trán Long, nó nhưng cái ấm nước vừa sôi xong vậy.
cậu ấy hất tay tôi ra giận dỗi… “tôi cóc cần Xu Xu quan tâm tôi.”
rồi đứng dậy định bước ra khỏi ghế, nhưng… loạng choạng rồi ngã khụy cái rầm!
“đưa cậu ấy vào phòng y tế thôi!!”
đám bạn xúm lại bu quanh hot boy, dù sao, cậu ấy cũng là cây đinh được mọi người yêu quý..
tôi cũng muốn phụ 1 tay nhưng xem ra, họ ko cần tôi.. vì tôi bị đẩy ra khỏi hẳn chỗ của mình.
Hương Kim kéo tôi theo vào phòng y tế, mặc dù đã có rất nhiều bạn bè vào đó rồi..
nhưng thực ra, thì tôi cũng có chút lo cho cậu ấy.. đằng nào, Long cũng là 1 trong 2 người bạn duy nhất chịu chơi với tôi ở lớp.
=========== Xu xu đừng khóc-Hồng Sakura phần 17 ===========
T T……
tôi và Hương Kim chỉ đứng ngòai cửa, vì cái phòng Y tế trường rộng 30m2 đã bị chật kín bởi các bạn học sinh
lớp tôi, lớp khác, rồi đội Karate nữa..
tôi thậm chí còn ko nhìn được Long ở đâu trong đó.
………khoảng 10 phút, tự dưng đám đông dãn ra, để tôi thấy Long đang ngồi tựa vào tường, trên giường..
cô y tá ngó quanh và hỏi “ai là Xu Xu?”
?? Xu Xu?? ah, là tôi. mà sao cô ấy cũng gọi tôi là XU Xu? tôi bước khẽ lên và giơ tay nhận..
thì cô ấy kéo tôi lại, nhét cho 1 bịch thuốc, rồi nói liên tục.
“em đưa Long về nhà, bạn ấy ko học nữa nổi đâu, chú bảo vệ sẽ đón taxi cho..cái này là 2 liều thuốc cảm sốt, dặn người nhà cho Long uống bữa tối và trước khi đi ngủ… rồi mua thêm nếu chưa khỏi.”
“..dạ… nhưng…sao em..đưa cậu ấy ạ?” “Long bảo muốn em đưa mà.”“gì cơ?”
tôi ngơ ngác nhìn sang Long, cậu ấy cười hơi yếu ớt, nhưng cái vẻ ngạo mạnvẫn còn nguyên..
hồi nãy vừa bảo ko cần tôi đấy thôi..
“nếu bạn này ko muốn đưa Long về thì để em cho, cô!!”
1 cô bạn “xung phong” thay cho tôi, và tôi còn đang định cảm ơn
bạn ấy 1 cách rối rít thì, Long gạt phắt đi dù giọng đã suy giảm tính đại ca đi rất nhiều.
“Ngòai Xu Xu ra thì tôi ko theo ai về hết!”
=========== Xu xu đừng khóc-Hồng Sakura phần 17 ===========
Nếu bạn muốn trao đổi thêm về sách nói hay có ý kiến gì liên quan đến cuốn sách Chinh phục mục tiêu-Bryan Tracy phần 11 đừng ngần ngại để lại dưới comment dưới bài viết này nhé.
Điện thoại: 0888.605.666 / 0932377138
Website: baohiempetrolimex.com | thegioibaohiem.net
Zalo, Viber: 0932.377.138 / Facebook: Sách nói
-
Momo : 0932.377.138 ( tài trợ cho người viết )