Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9

1439 Lượt xem

Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9

12 – VŨ HỘI TRƯỢT BĂNG

Xây dựng lại Wollman Rink

SÁNG NGÀY 22-5-1986, trang nhất của tờ New York Times đăng một bài báo nói rằng thành phố sẽ tập trung mọi nỗ      lực để xây dựng lại sân trượt băng Wollman Rink ở Công viên Trung tâm. Các giới chức của thành phố cho biết nếu mọi việc diễn tiến tốt đẹp, sân trượt băng này sẽ mở cửa lại hai năm sau đó.

Tôi thật không tin vào mắt mình nữa!

Trước hết, không có lý do nào để tin rằng công việc đó sẽ được tiến hành một cách suôn sẻ. Wollman Rink được xây dựng năm 1949. Đến tháng 6-1980, nó bị đóng cửa lần đầu tiên để trùng tu với thời gian dự kiến kéo dài ba mươi tháng.

Cũng trong thời điểm đó, tôi khởi công xây dựng tòa nhà Trump Tower cao 68 tầng, trong đó có sáu tầng dành cho khu mua sắm, hàng ngàn mét vuông cho các công ty thuê mở văn phòng, và 263 căn hộ. Ba mươi tháng sau đó, dự án hoàn tất đúng tiến độ và trong ngân sách dự trù.

MỤC LỤC

LỜI CẢM ƠN           

1.PHƯƠNG CÁCH KINH DOANH – Một tuần làm việc       

2. NHỮNG QUÂN BÀI CỦA TRUMP – Những thành phần của một thương vụ           

3.THỜI KỲ TRƯỞNG THÀNH – Sự hình thành một cá tính       

4. THƯƠNG VỤ Ở CINCINNATI – Cái giá của sự thận trọng        

5. CHUYỂN ĐẾN MANHATTANBước vào cuộc chơi    

6. KHÁCH SẠN GRAND – Hồi sinh đường số 42  

7. TRUMP TOWER – Vị trí của cửa hàng Tiffany     

8. KINH DOANH SÒNG BÀI – Tòa nhà trên phố Boardwalk  

9. TRUMP’S CASTLECuộc chiến với Hilton 

10. CÓ CÔNG MÀI SẮT, CÓ NGÀY NÊN KIM – Cuộc tranh đấu ở Central Park South 

11. MỤC TIÊU LÂU DÀI – Cạnh tranh trong thể thao       

12. VŨ HỘI TRƯỢT BĂNG – Xây dựng lại Wollman Rink   

13. TRỞ VỀ CHỐN CŨ – Câu chuyện bên bờ Tây sông Hudson            

14. CÔNG VIỆC TRONG MỘT TUẦN LỄ – Sự kết thúc các thương vụ 

Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9
Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9

Từ trên căn hộ của mình ở Trump Tower, tôi nhìn thấy toàn cảnh của Wollman Rink. Dù đã “ngốn” hàng triệu đô-la, công việc xây dựng lại sân trượt băng này vẫn chưa thể kết thúc được.

Ba năm nữa trôi qua, bao nhiêu tiền của và công sức đã đổ vào đó nhưng mọi việc cứ ngày càng tệ hơn. Cuối cùng, như tôi đã nói, thành phố buộc phải công bố rằng họ phải tiến   hành lại toàn bộ dự án đó.

Tôi không biết những kỹ thuật làm sân trượt băng, nhưng tôi biết về xây dựng. Nếu tôi mất ba mươi tháng để hoàn tất Trump Tower thì ắt hẳn việc xây dựng sân trượt băng trị giá hai triệu đô-la này chỉ kéo dài trong vài tháng là xong. Hai năm trước đó, tôi đã ngỏ ý với Henry Stern, Ủy viên Hội đồng thành phố phụ trách về công viên, rằng tôi sẽ thực hiện dự án này cho thành phố mà không tính chi phí gì cả. Tuy nhiên, lời đề nghị của tôi bị từ chối. Lần này, sau khi đọc bài báo trên tờ New York Times, tôi lại điện thoại cho Stern, lặp lại lời đề nghị một lần nữa. Ông ta vẫn đáp lại bằng một lời từ chối.

Tôi quyết định viết một lá thư gửi đến Ed Koch, Thị trưởng thành phố New York, để bày tỏ sự thất vọng cùng cực của mình trước năng lực yếu kém của thành phố trong việc xây dựng lại sân trượt băng Wollman Rink. Tôi hoàn toàn tin rằng mình có thể hoàn thành tốt công việc này. Dù cho mọi người nghĩ thế nào đi nữa, động cơ của tôi vẫn rất đơn giản: mang lại một sân chơi bổ ích cho hàng trăm ngàn người dân New York, kể cả các con của tôi.

“Thưa ông Ed,” tôi mở đầu lá thư. “Nhiều năm qua, tôi đã rất ngạc nhiên khi thấy thành phố cứ lặp đi lặp lại lời hứa sẽ mở cửa lại sân trượt băng Wollman Rink, nhưng rồi công chúng chẳng thấy gì cả. Việc xây dựng sân trượt băng, chủ yếu là đổ bê tông trên hệ thống làm lạnh, mất không đến bốn tháng để hoàn tất. Thế nhưng, sau sáu năm thất bại, thành phố nay lại gia hạn thêm hai năm nữa. Đó là một sự kiện mà hàng ngàn người dân thành phố – những người đang mong chờ được trượt băng trở lại trên Wollman Rink – không thể nào chấp nhận được. Sự thiếu năng lực này là một trong những điều yếu kém của chính quyền thành phố. Tôi e rằng hai năm nữa mọi việc cũng sẽ vẫn như cũ, và công chúng vẫn là những người bị thiệt hại.”

===== Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9 =====

“Tôi đề nghị được đứng ra thực hiện và chịu toàn bộ chi phí cho công việc này. Tôi hứa sân trượt băng sẽ được mở cửa vào tháng Mười Một năm nay. Đổi lại, tôi sẽ được thuê sân trượt này theo giá thị trường, và điều hành nó sau khi hoàn thành việc xây dựng.”

Ngày 28-5-1986, tôi gửi lá thư này đến Ed Koch. Tôi thật ngạc nhiên khi thấy ông ta xem thường lời đề nghị của tôi. Trong thư phúc đáp, ông ta cho biết thành phố từ chối việc để tôi điều hành Wollman Rink, nhưng họ sẽ rất vui nếu tôi tặng cho thành phố ba triệu đô-la để xây dựng lại sân trượt băng này và đứng ra giám sát việc xây dựng.

Giọng điệu trong thư phúc đáp khiến tôi thật tức giận. Nhưng cũng may, tôi không phải là người duy nhất cảm thấy điều đó. Tôi không cho giới báo chí biết về sự việc này vì không muốn người ta buộc tội tôi là chơi trội để lấy tiếng vang. Tuy nhiên, chính Ed Koch lại quyết định cho các phóng viên biết về lá thư phúc đáp mà ông ta đã gửi cho tôi. Ông ta nghĩ rằng làm như thế sẽ khiến tôi phải lẳng lặng rút lui.

Nhưng ông ta đã đánh giá thấp phản ứng của báo giới. Báo chí rất thích những câu chuyện mang tính chất đối kháng. Và có lẽ quan trọng nhất là nhiều phóng viên có khuynh hướng xem họ như là những người bênh vực cho người tiêu dùng. Họ cảm thấy tức giận trước một việc làm lãng phí thời gian và tiền của, gây thiệt hại cho công dân của thành phố.

===== Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9 =====

Tôi cũng ngạc nhiên khi thấy báo chí hoàn toàn đứng về phía tôi. Chỉ trong vòng ba ngày, hàng chục bài báo và bài xã luận đã lên tiếng công kích Koch vì đã khước từ lời đề nghị của tôi.

Một điều tôi học hỏi được khi làm việc với các quan chức chính phủ trong những năm qua đó là sử dụng sức mạnh của báo chí để buộc họ phải hành động. Những bài báo công kích, ngay cả trên một tờ báo không có tiếng tăm, cũng khiến cho hầu hết các chính khách phải mất ăn mất ngủ. Sự công kích của báo giới sẽ khiến họ bị mất phiếu, và điều đó dẫn đến khả năng họ có thể bị thất bại trong lần bầu cử kế tiếp.

Ngay khi báo chí lên tiếng, Koch đã đảo ngược hoàn toàn quyết định trước đó của ông ta. Ngày 6-6-1986, các quan  chức của thành phố, có cả Henry Stern, gặp tôi tại văn phòng của tôi để thảo luận về hợp đồng tôi sẽ đứng ra xây dựng lại Wollman Rink. Tôi đưa ra một giải pháp đơn giản: tôi sẽ chịu toàn bộ chi phí cho việc xây dựng; đổi lại, tôi sẽ được điều hành sân trượt băng và lợi nhuận thu được sẽ được khấu trừ dần vào khoản chi phí tôi đã bỏ ra. Nói cách khác, tôi không chỉ giám sát việc xây dựng mà còn cho thành phố vay ba triệu đô-la trong một khoảng thời gian vô hạn định nếu như sân trượt băng này không mang lại lợi nhuận để bù đắp cho khoản vay đó.

Tuy vậy, họ không đồng ý để tôi điều hành Wollman Rink một khi nó hoạt động trở lại. Sau một ngày thương thảo, cuối cùng chúng tôi đạt được một thỏa thuận. Theo đó, tôi sẽ tự trang trải chi phí xây dựng và phải khánh thành sân trượt băng này vào ngày 15-12-1986. Về phía thành phố, họ sẽ hoàn trả cho tôi đúng số tiền thực tế đã chi cho việc xây dựng ngay sau đó nhưng không vượt quá ba triệu đô-la, nghĩa là tôi sẽ phải tự mình gánh chịu phần bội chi nếu để vượt ngân sách.

Thế là tôi chỉ còn một thách thức cuối cùng phải vượt qua: xây dựng sân trượt băng một cách nhanh chóng và đúng kỹ thuật. Nếu trễ chỉ một ngày thôi, hoặc vượt ngân sách chỉ một đô-la, tôi chắc cũng khó lòng được yên thân với Ed Koch hay bất kỳ người nào khác.

===== Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9 =====

Tôi quyết định tìm một công ty giỏi nhất chuyên xây dựng sân trượt băng. Canada là nơi hợp lý nhất cho việc tìm kiếm vì trượt băng là môn thể thao của xứ sở này. Tôi nghĩ có lẽ phải tìm đến những công ty đã xây dựng những sân trượt cho các đội khúc côn cầu trên băng chuyên nghiệp của Canada. Mọi người tôi dò hỏi đều tiến cử Cimco, một công ty lớn ở Toronto.

Tôi điện thoại cho người đứng đầu của Cimco, và hỏi: “Để xây dựng một sân trượt băng lớn ở ngoài trời thì tôi cần phải làm gì?” Ông ta ngay lập tức cho tôi một số hướng dẫn cụ thể. Chọn lựa quan trọng nhất, ông ta nói, là hệ thống tạo băng. Trước đây, thành phố đã sử dụng một công nghệ mới với một hợp chất làm lạnh gọi là freon. Ưu điểm của hệ thống freon là tiết kiệm điện năng. Khuyết điểm của nó là khó bảo trì vì hệ thống dễ hư hỏng và không ổn định, đặc biệt là ở những sân trượt băng công cộng nơi thường xuyên có nhiều người lui tới. Một người bạn ở công ty Cimco cho tôi biết có ít nhất một phần ba trong số những sân trượt băng sử dụng hợp chất freon đã gặp phải những trục trặc về hệ thống.

Chọn lựa thứ hai là dùng nước muối lưu chuyển qua một   hệ thống ống dẫn. Cách làm này đã được sử dụng từ lâu ở hàng trăm sân trượt băng trên thế giới. Cách này tuy đòi hỏi chi phí vận hành cao hơn cách dùng chất freon nhưng có độ  tin cậy cao và hoạt động bền bĩ. Sân trượt băng ở trung tâm Rockefeller sử dụng hệ thống nước muối từ khi mở cửa năm 1936 đến nay vẫn chưa gặp phải một vấn đề nào lớn cả.

Tôi quyết định dùng cách thứ hai cho Wollman Rink. Các giới chức thành phố cuối cùng cũng tán thành chọn lựa này.

Ngày 16-6, thành phố đưa ra một báo cáo về những sai lầm trong dự án Wollman Rink trong sáu năm qua. Cuộc nghiên cứu đã được tiến hành trong mười lăm tháng, gấp bốn lần khoảng thời gian tôi cam kết sẽ hoàn tất việc tái xây dựng Wollman Rink. Bản báo cáo đã chỉ ra rất nhiều ví dụ về năng lực yếu kém của thành phố trong dự án này. Thế nhưng nó lại không nêu ra được ai là người chịu trách nhiệm cho những thất bại đó, và cần phải làm gì để tránh lặp lại những thất bại như thế trong tương lai.

===== Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9 =====

Thành phố đóng cửa Wollman Rink lần đầu tiên vào tháng 6-1980 để xây dựng lại. Phải mất một năm để hoàn tất các thủ tục về phê duyệt thiết kế và đấu thầu. Tháng 3-1981, công trình bắt đầu được xây dựng với việc lắp đặt hơn ba mươi kilô-mét đường ống cho hệ thống làm lạnh dùng hợp chất freon. Tuy nhiên, lúc bấy giờ, Phòng quản lý công viên của thành phố lại có ý kiến khác về vị trí phòng đặt máy nén khí và chủng loại thiết bị làm lạnh. Thế là việc thi công bị ngưng trệ.

Một vấn đề khác liên quan đến việc thiết kế. Phần nền của sân trượt được thiết kế có độ dốc với mức chênh lệch giữa hai đầu sân khoảng 20cm. Thực tế thì chúng chênh nhau đến gần 30cm. Mục đích của các nhà thiết kế là vào mùa Hè, sân trượt sẽ được dùng như là một hồ nước, và độ dốc đó sẽ giúp cho việc phản chiếu ánh sáng tốt hơn. Tuy nhiên, cũng chính nó   sẽ gây ra một vấn đề bất ổn vào mùa Đông. Vì độ sâu của nước không đồng nhất nên khi đông lại, băng sẽ không có độ chắc giống nhau trên khắp bề mặt. Có nhiều khả năng phần nước ở phía sâu hơn sẽ không đóng băng hoàn toàn, bất kể hệ thống máy tạo băng có công suất mạnh như thế nào.

Đồng thời, một cuộc tranh cãi mới nảy sinh giữa các thành viên của Phòng quản lý công viên của thành phố về việc thiết kế lối đi xung quanh sân trượt. Một lần nữa, việc thi công lại bị gián đoạn. Thêm vào đó, mùa Đông khắc nghiệt ập đến làm đình trệ mọi việc. Hệ thống ống bị bỏ ngỏ, không người coi sóc, phải trân mình hứng chịu những trận bão tuyết và cả nạn ăn cắp các ống đồng.

Cuối cùng, việc đổ bê tông cũng được tiến hành vào tháng 6-1982. Tuy nhiên, việc sử dụng các thiết bị rung để tạo độ chặc cho bê tông đã khiến các mối nối giữa các ống đồng bị hở. Thêm vào đó, vì không tính toán kỹ khối lượng bê tông cần thiết nên khi đổ gần xong thì bê tông bị thiếu. Để khắc phục việc này, nhà thầu đã quyết định thêm nước vào để làm loãng bê tông. Đó là một trong những sai lầm nghiêm trọng nhất. Hậu quả là các vết nứt đã xuất hiện chỉ sau đó một tuần.

===== Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9 =====

Vì bị trì hoãn nhiều lần, tiến độ thi công bị chậm trễ rất nhiều, nhà thầu lắp đặt hệ thống tạo băng đã yêu cầu tăng tiền so với giá trị của hợp đồng ban đầu. Thành phố lại phải thương lượng nhiều lần, và mãi đến tháng 7-1983 họ mới đạt được một thỏa thuận mới với nhà thầu. Thời điểm hoàn tất việc lắp đặt hệ thống tạo băng được ấn định là tháng 9-1984.

Vì một số mối nối giữa các ống đồng đã bị hở trong quá trình đổ bê tông nên khi đi vào vận hành, hệ thống này đã không tạo được băng như mọi người mong muốn. Khí rò rỉ từ đường ống khiến họ phải khoan bê tông để sửa chữa. Nhưng chính việc làm này lại khiến cho hệ thống ống bên dưới bị tổn thương nhiều hơn. Bề mặt bê tông cũng ngày càng xuất hiện nhiều vết nứt.

Khi đó, tôi đã nói với Henry Stern rằng mọi việc phải được bắt đầu lại từ đầu. Tôi cũng đề nghị được đứng ra thực hiện việc này, nhưng bị Stern từ chối.

Mùa Xuân năm 1985, thành phố lại có một ý tưởng độc đáo khác: chi hai trăm ngàn đô-la cho một công ty tư vấn để nghiên cứu tại sao chất freon lại bị rò rỉ qua các đường ống, và đề xuất những giải pháp sửa chữa. Công ty tư vấn này hứa sẽ hoàn thành công việc trong bốn tháng; nhưng đến tháng 12-1985, họ vẫn chưa thể đưa ra một kết luận hoàn chỉnh sau chín tháng dò dẫm trên sân trượt băng này.

Thế là sáu năm đã trôi qua với gần mười ba triệu đô-la cho việc xây dựng lại Wollman Rink coi như đổ sông đổ biển.

===== Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9 =====

Giữa tháng 6-1986, khi Ban Thẩm định đồng ý với thỏa thuận giữa thành phố với tôi, tôi đã bắt vào việc. Tôi thuê công ty Cimco làm tư vấn cho tôi, và lắp đặt hệ thống đường ống và các thiết bị tạo băng. HRH cũng được chọn làm công ty xây dựng cho Wollman Rink vì họ đã từng làm việc với tôi trong các dự án khách sạn Hyatt và cao ốc Trump Tower. Trong dự án này, họ đồng ý cộng tác với tôi mà không tính lợi nhuận gì cả. Trong khi đó, ngân hàng Chase Manhattan cũng chấp thuận cho tôi vay toàn bộ chi phí cho công trình mà không tính lãi suất. Đây đúng là một dự án mà mọi người đều đánh giá cao và đồng tâm hiệp lực với nhau mà không tính toán thiệt hơn.

Chúng tôi quyết định giữ lại mặt băng cũ, dùng nó như một nền phụ cho mặt băng mới. Chúng tôi làm bằng phẳng lại cái nền phụ này để nó không dốc như trước đây, lắp đặt hệ thống ống trên đó, rồi đổ bê tông. Trong khi đó, Cimco xây dựng hai hệ thống thiết bị tạo băng khổng lồ, mỗi cái nặng gần mười sáu tấn.

Chỉ trong vòng ba ngày, từ ngày 7 đến ngày 10-9, chúng tôi đã lắp đặt hơn 35km đường ống. Ngày 11-9, việc đổ bê tông tươi lên trên hệ thống ống này được tiến hành, kéo dài suốt mười tiếng đồng hồ. Đến cuối tháng Chín, các thiết bị tạo băng đã được lắp đặt hoàn chỉnh, và đấu nối với hệ thống ống dưới lớp bê tông vừa đổ.

Mọi việc đã sẵn sàng. Tất cả những gì chúng tôi cần để kiểm tra sự vận hành của hệ thống là thời tiết phải lạnh dưới 12°C trong bốn ngày liên tục. Nhưng trời lại trở nên ấm áp hơn trong hai tuần lễ liên tục. Lần đầu tiên trong đời, tôi mong mùa Đông đến thật nhanh.

Rất may, đến ngày 12-10 thì nhiệt độ cũng giảm xuống dưới 12°C, và giữ ở mức đó trong nhiều ngày. Đến 15-10, chúng tôi bắt đầu bơm nước muối vào các đường ống. Không một chỗ rò rỉ và áp lực được duy trì ổn định. Đêm đó, băng bắt đầu hình thành trên mặt sân trượt – lớp băng tuyệt đẹp mà mọi người hằng mong đợi từ nhiều năm qua.

===== Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9 =====

Tôi thực hiện việc xây dựng lại Wollman Rink chỉ trong vòng bốn tháng, với chi phí thấp hơn ngân sách dự trù hơn 750.000 đô-la. Thành phố cũng chấp thuận cho tôi sử dụng số tiền dư này cho việc cải tạo một nhà hàng và nhà trượt ván gần đó.

Trong suốt quá trình xây dựng, tôi chỉ thị cho người của tôi ngăn không cho các quan chức chịu trách nhiệm về công viên được vào khu vực tôi đang xây dựng. Đó là vì sự xuất hiện của họ chỉ mang lại thảm họa cho chúng tôi mà thôi. Có một lần, khi chúng tôi vừa hoàn tất sân trượt, sáu nhân viên của Phòng quản lý công viên mang đến một cây nhỏ, nói rằng thành phố muốn trồng cái cây đó để vinh danh tôi. Cái cây trông thật xấu xí, khẳng khiu, nhưng tôi cũng tạm chấp nhận. Tuy nhiên, điều khiến tôi giận dữ là cách trồng cây của họ. Ngày hôm trước, chúng tôi vừa trồng một thảm cỏ đẹp xung quanh sân trượt. Thế mà họ dám lái chiếc máy kéo chở cái cây kia đi lên mặt đất ẩm ướt và cày nát lớp cỏ mới trồng.

Có lẽ Henry Stern và Ed Koch là hai trong số ít những người không cảm thấy mừng vui trước sự thành công của chúng tôi. Một lần nữa, báo chí lại lên tiếng chỉ trích thái độ của họ, và cho rằng những gì đã xảy ra cho Wollman Rink trước đây là những bài học quý giá không thể nào quên đối với chính quyền thành phố.

Trước mặt phóng viên, họ luôn nói rằng sau khi công trình hoàn tất, họ sẽ gặp gỡ chúng tôi để rút ra những bài học cần thiết cho những công trình khác của thành phố. Thế nhưng,   tôi chưa bao giờ nhận được một cú điện thoại nào từ bất kỳ viên chức nào của thành phố đề cập đến một cuộc gặp như vậy. Tôi cũng chẳng ngạc nhiên chút nào vì biết rằng họ sẽ lờ đi, lặng im cho đến khi sự chỉ trích của báo chí lắng dịu theo thời gian.

===== Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9 =====

Cũng có một lần, giải thích cho việc tại sao tôi lại có thể hoàn thành công việc này một cách nhanh chóng trong khi thành phố thì không, Koch thừa nhận rằng tôi đã làm việc cật lực và có một đội ngũ nhân lực thông minh và hết lòng với công việc, vì họ biết rằng nếu xử lý công việc kém, họ sẽ không thể làm việc với tôi được nữa. Lời giải thích đó không sai, nhưng ông ta lại không đề cập đến cơ chế làm việc rườm rà và quan liêu của thành phố, cũng như sự thiếu năng lực của các viên chức có trách nhiệm.

Có hai lý do khiến các viên chức của thành phố không  thể xúc tiến công việc một cách nhanh chóng như các nhà phát triển địa ốc tư nhân. Thứ nhất, theo luật pháp quy định, thành phố phải tổ chức đấu thầu các công trình của họ để chọn ra nhà thầu bỏ giá thấp nhất mà không đếm xỉa đến chất lượng thực thi công việc của các nhà thầu. Vì vậy, cần phải có những tiêu chuẩn khách quan để thẩm định xem nhà thầu có đủ năng lực thực hiện công việc hay không. Bất kỳ nhà thầu nào trước đây đã từng thực hiện tốt các công trình của thành phố, đúng tiến độ và ngân sách, nên được chọn lựa một cách ưu tiên.

Thứ hai, cái gọi là đạo luật Wicks [60] đã ảnh hưởng xấu đến các công trình của thành phố. Theo luật này, các công trình nhà nước có trị giá trên năm mươi ngàn đô-la đều phải được chia cho ít nhất bốn nhà thầu thực hiện. Mục đích của luật   này là gia tăng sự cạnh tranh giữa các nhà thầu và giảm chi phí thực hiện. Nhưng mặt hạn chế của nó là chẳng có ai chịu trách nhiệm tổng quát cả vì không có nhà thầu chính cáng đáng việc điều hành thi công; kết quả là các công trình thường bị trì hoãn, gây nhiều tranh cãi và vượt ngân sách.

60 Đạo luật Wicks được Cơ quan lập pháp bang New York phê chuẩn vào năm 1924, áp dụng cho tất cả các công trình trị giá hơn năm mươi ngàn đô-la của chính phủ trong tiểu bang này, bao gồm xây dựng, điện, nước, và hệ thống sưởi, thông gió và điều hòa không khí. (ND)

===== Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9 =====

Tôi không phủ nhận những luật này tạo nhiều trở ngại cho thành phố trong việc thực hiện các công trình của họ, nhưng tôi tin rằng vấn đề chính nằm ở khả năng lãnh đạo.

Khả năng lãnh đạo là chìa khóa để hoàn tất mọi công việc. Hầu như ngày nào tôi cũng đến công trường để xem tiến độ đi đến đâu. Tôi đề ra thời hạn sáu tháng để hoàn thành việc xây dựng lại Wollman Rink. Tuy nhiên, theo tính toán của riêng mình, tôi cho rằng bốn tháng là đủ, cộng thêm một tháng để sửa chữa những sai sót, nếu có. Theo kinh nghiệm của mình, tôi cho rằng bạn phải có chuyên môn, nắm vững công việc, và theo sát nhà thầu để thúc đẩy họ hoàn tất công việc được giao đúng hạn và trong ngân sách dự trù.

Điều tệ hại nhất là không ai trong guồng máy lãnh đạo của thành phố đứng ra nhận lãnh trách nhiệm về những thất bại trong dự án xây dựng lại Wollman Rink. Tôi có một ví dụ điển hình cho việc này. Vào năm 1984, Bronson Binger, khi đó đang là trợ lý của Ủy viên Hội đồng thành phố phụ trách về công viên, tuyên bố ông ta là người chịu trách nhiệm chính của dự án xây dựng lại sân trượt băng Wollman Rink. Ông ta nói trong một cuộc họp báo rằng ông ta sẽ từ chức nếu như Wollman Rink không thể mở cửa lại trong mùa Đông tiếp theo.

Một năm trôi qua, sân trượt băng vẫn đóng cửa im ỉm. Binger đã từ chức như lời ông ta đã tuyên bố. Thế nhưng đó chỉ là một việc làm nhằm xoa dịu quần chúng. Một thời gian ngắn sau đó, ông ta được bổ nhiệm làm Phó ủy viên phụ trách việc xây dựng các nhà tù của tiểu bang.

Tôi không biết nhiều về việc xây dựng nhà tù, nhưng chắc chắn rằng việc cải tạo một sân trượt băng dễ dàng hơn rất nhiều. Bạn không thể thăng cấp và bổ nhiệm một người vào một vị trí khác tương tự khi họ đã từng thất bại, vì tất cả những gì bạn có được sẽ lại là những thất bại.

===== Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9 =====

Người duy nhất có lợi từ sự thiếu năng lực của các quan chức thành phố là các nhà thầu. Khi một dự án nhà nước được quản lý một cách lỏng lẻo và vượt ngân sách, họ sẽ vớ được những khoản tiền lớn từ những chi phí không chính đáng.

Buổi lễ khánh thành sân trượt băng Wollman Rink rất hoành tráng với sự tham dự của hai nhà cựu vô địch trượt băng nghệ thuật Dick Button và Aja Zanova-Steindler. Cùng với họ cũng có những ngôi sao thế giới khác như Peggy Fleming, Dorothy Hamill, Scott Hamilton, Debbi Thomas, Robin Cousins, Toller Cranston, và nhiều người khác nữa.

Thành phố cũng yêu cầu tôi điều hành Wollman Rink tạm thời trong mùa đầu tiên. Tôi đã chọn công ty Ice Capades để quản lý sân trượt băng này. Họ không những giỏi tổ chức những màn trình diễn trên băng mà còn quản lý một số sân trượt băng tốt nhất của Mỹ.

Họ đã làm tốt công việc, không chê vào đâu được. Trước đây, trong thập niên 1970, doanh thu hằng năm ở Wollman Rink vào khoảng một trăm ngàn đô-la, và chưa bao giờ vượt quá con số 150.000 đô-la. Nay ngay trong mùa đầu tiên, chúng tôi đã thu được 1,2 triệu đô-la dù tiền vé vào cửa ở đây thấp hơn bất kỳ sân trượt băng tư nhân nào khác trong thành phố– 4,5 đô-la cho người lớn và 2,5 đô-la cho trẻ em. Lợi nhuận sau khi đã trừ hết các chi phí còn năm trăm ngàn đô-la. Toàn bộ số tiền này được chuyển cho Phòng quản lý công viên và các tổ chức từ thiện. Nhưng điều quan trọng nhất là hơn năm trăm ngàn người nay đã có thể vui chơi thoải mái trên sân trượt băng Wollman Rink.

Khi tôi viết những dòng này vào mùa Xuân năm 1987, tôi thật sự phấn khích mỗi khi nhìn qua cửa sổ trên căn hộ của tôi ở tòa nhà Trump Tower và thấy hàng trăm người đang trượt băng trên Wollman Rink.

===== Nghệ thuật đàm phán-Donald J Trump phần 9 =====

Nếu bạn muốn trao đổi thêm về sách nói hay có ý kiến gì liên quan đến cuốn sách Chinh phục mục tiêu-Bryan Tracy phần 11 đừng ngần ngại để lại dưới comment dưới bài viết này nhé.

Điện thoại: 0888.605.666 / 0932377138

Website: baohiempetrolimex.com |  thegioibaohiem.net

Zalo, Viber: 0932.377.138 / Facebook: Sách nói

  •  
  • Momo  : 0932.377.138 ( tài trợ cho người viết )

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *