Hồi ký Lý Quang Diệu – câu chuyện singapore là hồi ký của Thủ tướng Lý Quang Diệu viết về quá trình độc lập của đất nước Singapore và những nỗ lực phấn đấu của bản thân ông để lãnh đạo đất nước.
Mời nghe thêm các sách nói hay khác:
Sách đen về tinh thần doanh nhân – Fernando Trias de Bes
Cổ học tinh hoa – Ôn Như Nguyễn Vãn Ngọc & Trần Lê Nhân
LỜI NHÀ XUẤT BẢN
Khởi đầu từ những ngày đảo quốc này còn là thuộc địa của nước Anh, rồi đến những năm tháng người dân Singapore phải sống dưới sự chiếm đóng của quân Nhật.
Có thể nói điều đầu tiên mà đất nước nhỏ bé này rút ra được từ hoàn cảnh thực tế của đất nước mình chính là sự quý giá của độc lập tự do. Mặc dù Singapore đã được độc lập trong một hoàn cảnh hết sức đặc biệt, như Thủ tướng Lý Quang Diệu đã phát biểu: “Một số quốc gia được độc lập từ khi lập quốc, một số khác phải giành mới được, Singapore thì bị bắt phải độc lập. ”
“Singapore bị bắt phải độc lập” , thật ra sự bắt buộc đó chính là hệ quả của một hoàn cảnh không thể khác của một quá trình đấu tranh hết sức kiên trì, mưu trí và cũng không phải là không có mất mát hy sinh! T rên con đường giành độc lập, tự do cho tổ quốc, những người lãnh đạo và nhân dân Singapore cũng phải trải qua những bước dò dẫm từ đấu tranh để sáp nhập với liên bang Malaysia rồi tách ra khỏi liên bang là cả một đoạn đường nhiều cay đắng, thử thách.
Điều thứ hai chúng ta có thể rút ra được từ hồi ký của Lý Quang Diệu chính là quá trình phấn đấu và rèn luyện của tác giả – từ những quyết tâm cố gắng trong thời kỳ học tập và những nỗ lực vượt bậc của bản thân ông trong suốt thời kỳ tham gia chính trường, đấu tranh để hoàn thiện bản thân, thực hiện vai trò của người lãnh đạo đất nước – ở ông không chỉ là sự quyết tâm kiên trì của ý chí mà còn là sự thông minh, mưu trí và nhất là sự khổ luyện để đạt được mục đích cuối cùng. Bài học ấy thật cần thiết cho mọi người. Chính tác giả đã đúc kết:
“Nhân tố quyết định là con người với những nỗ lực tự nhiên cộng với học vấn và rèn luyện của họ”. Qua hồi ký, mặc dù nhiều lúc tác giả có cách nhìn nhận, đánh giá những sự việc, vấn đề xã hội trên những quan điểm, lập trường không đồng nhất với chúng ta, thậm chí có lúc hoàn toàn trái ngược; nhưng hồi ký của ông là một nguồn tư liệu quý giá để chúng ta tìm hiểu về một đất nước tuy nhỏ bé nhưng có một trình độ phát triển cao trong khu vực.
Và những bài học về sự rèn luyện ý chí, những nỗ lực hoàn thiện bản thân để mưu cầu những lợi ích chung cho dân tộc bao giờ cũng là bài học quý giá đáng cho chúng ta trân trọng.
Nhà Xuất bản Thành phố Hồ Chí Minh xin trân trọng giới thiệu với độc giả “Hồi ký của Lý Quang Diệu” vì mục đích đó.
NHÀ XUẤT BẢN THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
Nội dung bài viết
================= Hồi ký Lý Quang Diệu – câu chuyện singapore ===================
Lý Quang Diệu bàn về cầm quyền
Cuốn sách Lý Quang Diệu bàn về cầm quyền là tuyển chọn và giới thiệu những lời phát biểu của cố Thủ tướng Lý Quang Diệu về những thử thách đối với sự sống sót và giữ vững vị trí đầu tàu của đất nước Singapore nhỏ bé.
Tác giả tuyển chọn nội dung của cuốn sách này là Janice Tay, phóng viên, thư ký tòa soạn và trợ lý biên tập Báo Straits Times trong hơn 10 năm.
Đây được xem là “một tuyển tập các phát biểu của Lý Quang Diệu, là bản tóm tắt dễ tiếp cận nhất từng được xuất bản về người đàn ông được mọi người xem là cha đẻ của Singapore”.
Cuốn sách được chia thành các phần: độc lập; lãnh đạo; dân chủ; luật lao động, đất đai; thế giới; xã hội; quá khứ, tương lai. Trong mỗi phần là những phát biểu nổi tiếng của Lý Quang Diệu được trích dẫn ở các thời điểm khác nhau.
Đọc những phát biểu này của người được xem là cha đẻ của Singapore, người đọc sẽ nhận thấy ở đây một cuộc đấu tranh sinh tồn của mỗi công dân Singapore và của Đảng Hành động nhân dân Singapore (PAP) cầm quyền từ khi lập quốc đến nay.
Ông Lý Quang Diệu cho rằng Singapore là một đất nước nhỏ, không có tài nguyên thiên nhiên nhưng lại nằm ở một khu vực đầy biến động trong lịch sử, vì lẽ ấy cần xây dựng một bộ máy chính phủ với những nhân viên công quyền không xoàng xĩnh. Theo ông, “nếu Singapore cho phép những người xoàng xĩnh điều hành chính phủ, đất nước sẽ chìm dần và trở thành một thành phố xoàng xĩnh”.
Các phát biểu thể hiện quan điểm của Lý Quang Diệu về dân chủ, chính quyền, đấu tranh chính trị, Công đoàn, xã hội và kết nối với thế giới. Những phát biểu quyết liệt và đầy đam mê sẽ làm độc giả giật mình bởi tính hiện đại và sâu sắc.
Đơn cử, khi phát biểu tranh cử Quốc hội lập hiến ngày 21-3-1955, Lý Quang Diệu đã nói: “Chủ nghĩa thực dân đang trên đà diệt vong nhưng tốc độ chưa đủ nhanh. Đảng Hành động nhân dân chúng tôi dự định thúc một cú cuối cùng và nhấn chìm nó mãi mãi tại Đông Nam Á”.
Thông qua những nội dung của cuốn sách, độc giả cũng sẽ tự rút ra cho mình những nhận xét riêng và để tự chiêm nghiệm và hiểu rằng vì sao Singapore từ một làng chài lạc hậu đã phát triển thần kỳ hiện nay.
================= Hồi ký Lý Quang Diệu – câu chuyện singapore ===================
Đó phải chăng là việc xây dựng một đội ngũ cán bộ, công chức tận tâm, tận lực như cố Thủ tướng Lý Quang Diệu đã khẳng định khi ông cho rằng “yếu tố quyết định duy nhất dẫn đến sự phát triển của Singapore là năng lực của các bộ trưởng và các công chức chất lượng cao hỗ trợ”.
Lý Quang Diệu khẳng định rằng: “Kinh nghiệm của tôi về sự phát triển ở châu Á đã dẫn tôi tới kết luận rằng chúng ta cần những con người tốt để cầm quyền tốt. Dù hệ thống chính quyền có tốt đến mấy mà những người cầm quyền tồi thì sẽ gây hại cho nhân dân mình”.
Cố Thủ tướng Lý Quang Diệu cho rằng, chính phủ muốn cho nhân dân ủng hộ phải làm cho nhân dân tin tưởng: “Tôi nghĩ rằng để có thể đạt được bất cứ điều gì, đầu tiên bạn phải có được lòng tin của nhân dân – rằng bạn không chỉ hứa suông hay đùa cợt, rằng bạn có ý định nghiêm túc khi nói ra. Và mặc dù bạn có thể thành công hay thất bại, bạn sẽ cố gắng và làm điều bạn đã nói”.
Đối với vấn đề quản lý đất nước, Lý Quang Diệu cho rằng những nhà lãnh đạo cần phải trong sạch và kiên quyết chống tham nhũng và ông cho rằng bản thân từ ông trở đi luôn phải giữ mình trong sạch như “giữ mình khỏe mạnh giữa một vùng bị nhiễm virus”.
Ngài Lý Quang Diệu cũng cho rằng “một khi chúng tôi đánh mất tiêu chuẩn về lãnh đạo, vị thế của chúng tôi sẽ đi xuống và Đảng Hành động nhân dân sẽ mất quyền lãnh đạo”… Để làm điều ấy, Lý Quang Diệu cho rằng cần phải trả lương thật xứng đáng cho đội ngũ công chức. Lý Quang Diệu cho rằng ở nhiều nước trên thế giới, nhân viên chính phủ được trả lương rất thấp và đa số họ hưởng bổng lộc từ các khoản “hoa hồng”.
Ông cho rằng Singapore không cho phép những phương thức như vậy “chúng ta đã tìm ra một hệ thống có tính thực tế, trả lương gần với giá thị trường nhất có thể (…). Đừng cố tạo ra một chính phủ chi phí thấp. Nạn mua phiếu bầu sẽ tạo ra một mớ nghị sĩ tồi, cộng với vô số kẻ đạo đức giả, nhỏ mọn và cuối cùng là dối trá, tham nhũng”.
================= Hồi ký Lý Quang Diệu – câu chuyện singapore ===================
Ông Lý Quang Diệu là một nhà lãnh đạo không xa lạ với Việt Nam. Lúc sinh thời, ông dành tình cảm rất lớn của mình cho Việt Nam, cho Thủ tướng Việt Nam khi ấy là Võ Văn Kiệt. Singapore là một đảo quốc đã biến đổi ngoạn mục chỉ trong vòng ít năm khi giành quyền tự trị năm 1959 dưới sự lãnh đạo của Thủ tướng Lý Quang Diệu; nhập vào với Malaysia năm 1963 và tách ra thành một quốc gia độc lập năm 1965.
Một điều đặc biệt kể từ khi lập quốc đến nay, ở Singapore chỉ duy nhất Đảng Hành động nhân dân do Lý Quang Diệu sáng lập cầm quyền. Trên thế giới hiện nay, Đảng Hành động nhân dân của Singapore được xem là một chính đảng thành công nhất.
Đọc cuốn sách này để hiểu hơn về đất nước Singapore và có thể giúp người đọc học hỏi được phần nào. Sách do Nhà xuất bản Trẻ ấn hành cuối năm 2016.
================= Hồi ký Lý Quang Diệu – câu chuyện singapore ===================
ĐỘT NHIÊN, ĐỘC LẬP
Bữa đó cũng như mọi buổi sáng thứ Hai khác ở Singapore cho đến khi nhạc ngưng lại. Lúc 10 giờ sáng, giai điệu nhạc pop trên đài phát thanh bị cắt ngang bất thần. Những thính giả đầy hoang mang nghe người xướng ngôn viên long trọng đọc lời tuyên bố – 90 chữ làm thay đổi cuộc đời của nhân dân Singapore và Malaysia.
“Xét vì quyền đương nhiên của một dân tộc là được tự do và độc lập, tôi, Lee Kuan Y ew, Thủ tướng Singapore, thay mặt nhân dân và chính phủ Singapore, xin tuyên bố và khẳng định rằng từ hôm nay , ngày 9/8/1965, Singapore là một quốc gia độc lập, dân chủ và có chủ quyền, được xây dựng trên các nguyên lý về tự do, công bằng và mưu tìm kiếm an sinh và hạnh phúc cho nhân dân trong một xã hội công bằng và bình đẳng hơn. ”
Cách hai trăm dặm về phía Bắc, trên bán đảo Malaysia, T unku Abdul Rahman cũng đang đưa ra lời tuyên bố của ông, xác định rằng: “Singapore sẽ thôi là một bang của Malaysia và sẽ vĩnh viễn là một quốc gia độc lập, có chủ quyền, tách khỏi và độc lập đối với Malaysia, và chính phủ Malaysia công nhận chính phủ Singapore là chính phủ độc lập và có chủ quyền và sẽ luôn luôn làm việc trong tinh thần hữu nghị và hợp tác với chính phủ đó. ”
Chia tách! Điều mà tôi đã đấu tranh gian khổ để giành lấy nay đã được giải quyết. Tại sao? Và tại sao lại bất ngờ như thế? Đảo Singapore mới trở thành một bộ phận của Liên bang Malaysia (vốn bao gồm cả lãnh thổ Sarawak và Sabah trên đảo Borneo) mới được hai năm nay . Lúc 10 giờ sáng cùng ngày , tại Kuala Lumpur , thủ đô Malaysia, Thủ tướng giải thích với quốc hội:
“Sau cùng chúng ta thấy rằng chỉ có hai phương sách cho chúng ta: dùng biện pháp áp chế chính quyền hay các lãnh đạo Singapore vì những hành vi của một số lãnh đạo đó, và phương sách hiện chúng ta đang thực hiện, cắt lìa chính quyền bang Singapore vốn đã thôi không còn bày tỏ lòng trung thành với chính quyền trung ương nữa. ”
Hạ viện lắng nghe trong im lặng hoàn toàn. Thủ tướng đang trình bày trong cuộc thảo luận vòng đầu về một dự luật do Phó thủ tướng T un Abdul Razak đề xuất để thông qua Dự thảo T u chính án Singapore 1965 ngay lập tức. Lúc 1 giờ 30 phút, cuộc thảo luận vòng hai và ba đã kết thúc và dự thảo được chuyển qua Thượng viện. Thượng viện khởi sự thảo luận vòng đầu lúc 2 giờ 30 và kết thúc thảo luận vòng ba lúc 4 giờ 30 cùng ngày . Chủ tịch nước, quốc vương Y ang di–Pertuan Agong phê chuẩn dự luật cũng trong ngày hôm đó, kết thúc các thủ tục hiến định. Singapore được tách ra.
================= Hồi ký Lý Quang Diệu – câu chuyện singapore ===================
Theo phong tục Hồi giáo Malaysia, người chồng, chứ không phải người vợ, có thể tuyên bố “Talak” (Tôi li dị bà) và thế là người phụ nữ bị li dị. Họ có thể hòa giải và người chồng có thể tái hôn người vợ, nhưng không thể làm thế sau khi người chồng nói “Talak” ba lần. Ba vòng thảo luận tại lưỡng viện quốc hội chính là ba lần tuyên bố talak, qua đó Malaysia li dị Singapore. Dân chúng, người Malay chiếm đa số ở Malaysia và người Hoa đa số ở Singapore, đã không thể tồn tại hòa hợp. Sự kết hợp của họ bị cản trở vì sự bất đồng ngày càng tăng về vấn đề Liên bang Malaysia mới thành lập phải là một xã hội đa chủng tộc hay là một nước do người Malay thống trị.
Singapore lựa chọn hình thức li dị, chứ không phải các thủ tục pháp lý của vấn đề đó. Nếu mà phải li dị, thì tôi muốn bảo đảm rằng các điều khoản phải thực tế, khả thi và dứt khoát. Để chắc chắn
rằng tuyệt đối không còn chút hồ nghi nào về tính chất dứt khoát của nó, chính phủ Singapore đã cho đăng hai lời tuyên bố đó trên tờ công báo đặc biệt phát hành sáng hôm đó. Tôi đã hỏi xin – và Thủ tướng Malaysia đã chấp thuận – văn bản tuyên bố của ông có kèm chữ ký để bảo đảm không có chuyện lật ngược vấn đề, cho dù các nhà lãnh đạo khác hay đại biểu quốc hội Malaysia có bất đồng với
bản tuyên bố này . P .S. Raman, Giám đốc đài phát thanh và truyền hình Singapore đã nhận được các văn kiện này từ tay thư ký Văn phòng chính phủ. Ông ta quyết định cho đọc lại toàn văn, bằng tiếng Malay , Quan thoại và tiếng Anh, trên ba làn sóng riêng cho từng thứ ngôn ngữ và cứ nửa giờ thì lặp lại một lần. Chỉ vài phút sau, các hãng thông tấn đã chuyển tin này đi khắp thế giới.
Tôi đã khởi đầu công việc ngày hôm đó, thứ Hai ngày 9/8, bằng một loạt những buổi họp với các công chức cao cấp, nhất là các vị có thẩm quyền cấp liên bang, để thông báo với họ rằng các bộ trưởng Singapore bây giờ sẽ nắm quyền kiểm soát. Lúc gần 10 giờ, khi bản tuyên bố sắp được phát đi, tôi đi gặp các viên chức thuộc các ngoại giao đoàn tại Singapore mà họ có thể tới dự họp gấp được. Tôi nói với họ về việc chia tách và nền độc lập của Singapore, và đề nghị chính quyền của họ công nhận.
================= Hồi ký Lý Quang Diệu – câu chuyện singapore ===================
Khi các nhà ngoại giao ra về, tôi mời vị phụ tá cao ủy Ấn Độ và tổng lãnh sự Ai Cập nán lại và đưa cho họ lá thư gởi Thủ tướng Shastri và Tổng thống Nasser . Ấn Độ và Ai Cập hồi đó, cùng với Indonesia, là những nước lãnh đạo phong trào Á Phi. T rong những thư ấy , tôi yêu cầu họ công nhận và ủng hộ. Với Ấn Độ, tôi yêu cầu giúp đỡ cố vấn để huấn luyện quân đội, và với Ai Cập, tôi xin một cố vấn để xây dựng lực lượng phòng vệ duyên hải.
Gần trưa, tôi đến Đài phát thanh và truyền hình Singapore để mở cuộc họp báo. Cuộc họp này có một kết quả bất ngờ ngoài dự kiến.Sau một vài câu hỏi và trả lời mở đầu, một phóng viên đã hỏi: “Ông có thể sơ lược cho chúng tôi về chuỗi sự kiện đã dẫn tới bản tuyên bố sáng nay không?”
Tôi đã kể lại những cuộc họp với Thủ tướng Malaysia tại Kuala Lumpur trong hai ngày trước đó:
“Nhưng Thủ tướng Malaysia nói rất đơn giản rằng không có cách nào khác, và sẽ có rất nhiều rắc rối nếu chúng ta cứ nhất định tiếp tục thế này . Và tôi muốn nói thêm – Ngài thấy đó, đây là một thời điểm để – mỗi khi chúng tôi nhìn lại thời điểm ấy khi chúng tôi ký thỏa ước, vốn có lợi cho cả Malaysia lẫn Singapore, đó sẽ là một thời điểm đầy băn khoăn vì cả đời mình tôi đã tin tưởng vào sự hội nhập và thống nhất của hai miền lãnh thổ này . Đó là một dân tộc được nối kết nhau về địa lý, kinh tế và những mối dây thân thuộc… Các vị có phiền không nếu chúng ta ngưng một lát?”
Vào lúc đó, những xúc cảm dâng trào trong tôi và phải hai mươi phút sau tôi mới có thể lấy lại bình tĩnh và tiếp tục cuộc họp báo.
================= Hồi ký Lý Quang Diệu – câu chuyện singapore ===================
Đó không phải buổi truyền hình trực tiếp, vì đài chỉ phát sóng từ 6 giờ tối. Tôi yêu cầu P .S. Raman cắt bỏ đoạn tôi bị xúc động. Ông ta đã tích cực khuyên tôi đừng làm thế. Ông ta nói báo chí chắc chắn sẽ tường thuật sự kiện đó, và nếu ông cắt bỏ thì những tường thuật của họ sẽ khiến sự kiện có vẻ tồi tệ hơn. Tôi nhận ra Raman, một trí thức người T amil sinh ở Madras và là một công dân Singapore trung thành, quả là một cố vấn khôn ngoan. Tôi đã theo lời khuyên của ông ta. Và do đó, nhiều người ở Singapore và nước ngoài đã thấy cảnh tôi không kiềm chế được xúc cảm của mình. Tối hôm đó, Đài phát thanh và truyền hình Malaysia ở Kuala Lumpur phát hình cuộc họp báo, có cả đoạn phim ấy . Với người Hoa, lộ ra sự kém cứng cỏi là một việc không nên. Nhưng tôi đã không kềm mình được. Có điều cũng an ủi là nhiều khán giả ở Anh, Úc và New Zealand đã nảy sinh thiện cảm với tôi và Singapore. Họ đang quan tâm tới Malaysia vì quân đội của họ đang bảo vệ liên bang này chống lại lực lượng “Đối đầu”, một mỹ từ mà Tổng thống Sukarno của Indonesia dùng để gọi cuộc chiến không tuyên bố và quy mô nhỏ của ông ta nhằm chống lại cái Liên bang “thực dân mới” đang bành trướng này .
Tôi đã bị quá căng thẳng về mặt tình cảm, đã trải qua ba ngày đêm trăn trở khổ sở. Thiếu ngủ mãi từ tối thứ Sáu tại Kuala Lumpur ,thể lực của tôi hầu như kiệt quệ. Tôi bị đè nặng bởi một mặc cảm phạm tội. Tôi thấy mình đã làm thất vọng hàng triệu người ở Malaysia: những kiều dân Ân, Hoa, Á–Âu và thậm chí cả một số người Malay nữa. Tôi đã khơi dậy hy vọng cho họ, và họ đã đứng cùng dân Singapore để chống lại quyền lãnh đạo của người Malay , nguồn gốc cuộc tranh đấu của chúng tôi. Tôi thấy xấu hổ vì đã để mặc các đồng minh và người ủng hộ chúng tôi phải tự thân vận động, trong đó có cả các lãnh tụ đảng phái tại nhiều tiểu bang của Malaysia như Sabah, Sarawak, Perak, Selangor và Negeri Sembilan.
Chúng tôi đã cùng nhau thành lập Minh ước Đoàn kết Malaysia để tập trung và phối hợp các hoạt động của chúng tôi nhằm huy động nhân dân đấu tranh cho một xã hội phi sắc tộc. Chúng tôi đã khởi sự xây dựng một liên minh có thể đòi hỏi chính quyền Liên hiệp ở Kuala Lumpur phải tạo một nước Malaysia cho người Malaysia, chứ không phải riêng cho người Malay – một công việc không dễ dàng gì, bởi vì chính phủ Liên hiệp đương quyền đang nằm dưới sự không chế của đảng UMNO (United Malays National Organization – Tổ chức quốc gia thống nhất người Malay) của Thủ tướng Malaysia.
================= Hồi ký Lý Quang Diệu – câu chuyện singapore ===================
Tôi cũng cảm thấy ray rứt và ân hận vì đã giấu diếm các thủ tướng Anh, Úc và New Zealand. T rong ba tuần qua, trong khi họ dành một sự ủng hộ lặng lẽ và mạnh mẽ cho tôi và Singapore để tìm một giải pháp hòa bình cho các vấn đề sắc tộc của Malaysia, thì tôi đã bí mật thương thảo về việc chia tách.
Những ý nghĩ này đã giày vò tôi trong suốt ba tuần lễ đàm phán với Razak, Phó Thủ tướng Malaysia. Khi mà cuộc đấu tranh ý chí ấy còn tiếp tục thì tôi còn giữ được bình tĩnh. Nhưng khi công việc đã xong thì cảm xúc lại hoàn toàn chế ngự tôi.
T rong khi tôi xúc động như thế thì các thương gia tại Chinatown (Phố Tàu) của Singapore lại quá đỗi vui mừng. Họ đốt pháo chào mừng việc được thoát khỏi nền cai trị sắc tộc của người Malay ở Kulua Lumpur và rải giấy hoa đỏ rực các đường phố. Tờ báo tiếng Hoa Sin Chew Jit Poh tường thuật rằng dân chúng đốt pháo để đánh dấu ngày trọng đại này và viết theo lối bóng gió tiêu biểu của người Hoa: “Có lẽ rằng họ đã tiến hành sớm lễ cúng Cô hồn. ” Tờ báo cũng thêm một đoạn khó hiểu: “T rong tâm can mỗi người là lời cầu nguyện của riêng mình. ” Còn tờ Nanyang Siang Pau viết: “T rái tim có thể hiểu mà không cần nói ra.
================= Hồi ký Lý Quang Diệu – câu chuyện singapore ===================
Soon Peng Y am, Chủ tịch Phòng thương mại Hoa kiều Singapore, công khai chào mừng việc Singapore tách khỏi Malaysia. Ủy ban của ông ta sẽ họp vào ngày hôm sau để thảo luận việc bảo trợ một buổi lễ mừng nền độc lập của hòn đảo này chung cho tất cả các nghiệp đoàn, hiệp hội, phường hội và các tổ chức dân sự. Ông ta nói: “Giới doanh nghiệp nói chung cảm thấy rất nhẹ nhõm trước những biến chuyển chính trị gần đây . ”
Các nhà đầu tư cũng không cảm thấy nỗi băn khoăn của tôi. Việc chia tách đã làm bột phát hoạt động của thị trường chứng khoán. Ngay ngày hôm đó, các phòng giao dịch của Sở giao dịch chứng khoán Singapore–Malaysia (chưa đổi tên kịp) tại Singapore và Kuala Lumpur đã ghi nhận một mức tăng gấp đôi khối lượng giao dịch so với những ngày hoạt động mạnh nhất của tuần trước. Ngày kế đó, các nhà đầu tư đã xác định độc lập là thuận lợi cho kinh tế và vốn đã luân chuyển mạnh hơn nữa. Giá của 25 trong số 27 chứng khoán công nghiệp đã tăng mạnh.
Tại trung tâm thành phố, ngược lại, đường phố vắng hoe vào buổi chiều ngày 9/8. Tối hôm trước, tôi đã thông báo cho John Le Cain, quận trưởng cảnh sát Singapore, về bản tuyên bố sắp tới, và đã đưa cho ông ta một lá thư của Ismail bin Dato Abdul Rahman, Bộ trưởng nội vụ liên bang, yêu cầu ông từ đây nhận lệnh từ chính phủ Singapore. Le Cain đã triển khai các đơn vị cảnh sát dự bị, các lực lượng bán quân sự chuyên đối phó với bạo loạn, đề phòng trường hợp những người Malay ủng hộ đảng UMNO tại Singapore gây loạn để chống đối việc chia tách. Dân chúng đã mau chóng cảm nhận được nguy hiểm nhờ vào kinh nghiệm từ hai vụ bạo động của người Hoa và Malay vào năm trước, 1964. Sự có mặt của các lực lượng chống bạo động với những xe chuyên dụng, trang bị vòi rồng và có lưới sắt bảo vệ cửa kính để chống tạc đạn, lại càng nhắc nhở người ta cẩn thận. Nhiều người dân đã quyết định rời sở về nhà sớm hơn thường lệ.
================= Hồi ký Lý Quang Diệu – câu chuyện singapore ===================
Hôm đó trời nóng và ẩm, kiểu thời tiết tiêu biểu của tháng 8. Lúc chiều tối, trời dịu đi và tôi rất mệt mỏi. Nhưng tôi quyết tâm giữ nề nếp vận động hàng ngày để giảm căng thẳng. Tôi bỏ ra hơn một giờ để quật 150 phát banh gôn trong bãi tập trước Sri T emasek, tòa nhà lưu trú chính thức của tôi thuộc khuôn viên Istana (trước đây là Dinh chính phủ). Việc này khiến tôi thấy khỏe hơn và ăn tối ngon miệng hơn trước khi gặp gỡ ngài Head, Cao ủy Anh tại Kuala Lumpur .
Thư ký của tôi đã nhận được điện thoại gọi từ văn phòng ngài Antony Head vào 9 giờ 30 sáng hôm đó, và bởi vì lúc ấy là chỉ có 30 phút trước khi đưa ra bản tuyên bố nên thư ký của tôi báo rằng tôi rất bận. Head đã hỏi là có thể gặp tôi vào chiều tối được không. Tôi đã gửi điện sang đó đề nghị gặp lúc 8 giờ. Rồi chúng tôi nhất trí gặpgỡ lúc 7 giờ 50.
Vào giờ đó, ông ta tới Sri T emasek (vì lý do an ninh tôi đã không về nhà riêng ở đường Oxley) và thấy Wei Ling, con gái 10 tuổi của tôi trong bộ áo thun quần short đang chơi ở ngưỡng cửa.
#9. Nếu bạn muốn trao đổi thêm hay có ý kiến gì liên quan Sách Hồi ký Lý Quang Diệu – câu chuyện singapore đừng ngần ngại để lại dưới comment dưới bài viết này nhé.
-
Điện thoại: 0888.605.666 / 0932377138
-
Website: baohiempetrolimex.com | | thegioibaohiem.net
-
Zalo, Viber: 0932.377.138
-
Momo : 0932.377.138 ( tài trợ cho người viết )