Bố già-Maria Puzo-O.Balzac phần 2

1513 Lượt xem

Bố già-Maria Puzo-O.Balzac phần 2. Ngay sáng chủ nhật đó Don Corleone ra chỉ thị tỉ mỉ về việc trị hai thằng ranh đã đánh đập tàn tệ con gái lão Bonasera. Nhưng các chỉ thị đó ông nói qua Tom Hagen, chỉ một mình, không có ai chứng kiến. Đến trưa Tom lại giao các chỉ thị đó cho Clemenza, cũng một mình, không người chứng kiến. Đến lượt Clemenza lại sai Paulie Gatto thực hiện mệnh lệnh.

Mời nghe, đọc thêm: Bố già-Maria Puzo-O.Balzac phần 1

Mời nghe, đọc thêm: Bố già-Maria Puzo-O.Balzac phần 3

Paulie Gatto lúc ấy mới chọn người và thi hành chính xác điều người ta giao cho hắn. Cả Paulie lẫn người của hắn sẽ không biết lệnh kia từ cấp cao nào đưa xuống và để làm gì. Việc của chúng là chỉ đâu đánh đấy, chỉ mức nào đánh mức ấy Tất cả các lớp đệm có rách hết thì mới đến lượt Ông Trùm, cái đó không bao giờ xảy ra, song lấy gì bảo đảm chuyện đó không xảy ra? Tuy nhiên, cả trường hợp đó cũng đã được tính toán đâu đấy cả rồi. Một khâu, khâu then chốt nhất, phải biết. Vai trò Consigliere vô cùng phức tạp. Danh nghĩa là cố vấn kiêm phụ tá. Ngoài ra còn là bạn đồng hành của Ông Trùm, suy nghĩ thay Ông Trùm. Đi xe thì làm tài xế, đi họp thì chuẩn bị tài liệu, vừa là điếu đóm bưng cơm đốt thuốc. Ông Trùm biết cái gì Consigliere biết cái ấy nên chỉ một mình hắn phá nổi Ông Trùm và cả băng. Nhưng chuyện đó thì không thể có rồi. Cứ trung thành thì Consigliere sẽ có hết. Có những vụ mà quân sư thay mặt Ông Trùm ra mặt lộ liễu hơn, nhưng vẫn phải để riêng Ông Trùm không xuất đầu lộ diện.

Bố già-Maria Puzo-O.Balzac phần 2
Bố già-Maria Puzo-O.Balzac phần 2

Việc Hagen đi Los Angeles lần này cũng là một vụ như vậy. Y ý thức được rằng danh phận Consigliere của mình sau này tùy thuộc rất nhiều ở chỗ có thu xếp được vụ này không. Về mặt làm ăn mà nói thì chuyện Johnny Fontane có được giao cái vai hắn đang thèm trong bộ phim sắp đến hay không chỉ là chuyện vặt. Quan trọng hơn là những vấn đề chẳng hạn như cuộc gặp gỡ với Sollozzo mà Hagen đã hẹn vào thứ sáu này. Nhưng Hagen biết rằng với Ông Trùm, việc kia đều quan trọng ngang nhau, và một Consigliere cừ thì chỉ cần thế thôi là đủ rõ rồi.

==================== Bố già-Maria Puzo-O.Balzac phần 2 =====================

Thân máy bay rung nhè nhẹ, lan cả sang Tom mặc dù không thế y cũng đang sốt vó lên đây. Tom bảo cô tiếp viên lấy cho một cốc martini uống để dịu thần kinh. Trước khi lên đường, y đã được Ông Trùm và Johnny thông báo tỉ mỉ về tay chủ hãng phim Jack Woltz. Theo lời Johnny thì Tom đừng hòng thuyết phục nổi Jack Woltz. Mặt khác, Ông Trùm sẽ thực hiện bằng được lời hứa với Johnny, cái đó Tom không mảy may nghì ngờ. Vì vậy việc của hắn là tiếp xúc với Woltz và bắt đầu thương lượng Hagen ngửa lưng ghế và cố tập trung mổ xẻ sự kiện.

Xem hắn đã biết gì về Jack Woltz nào: Đó là một trong ba chủ hãng lớn nhất của Hollywood, có trường quay riêng, hàng chục tài tử hàng đầu kí hợp đồng với hắn. Hắn là thành viên Hội Đồng Cố Vấn về thông tin quân sự bên cạnh Tổng Thống Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ, đứng đầu ban điện ảnh, nói nôm na là hắn sẽ nặn ra những bộ phim tán dương chiến tranh. Mấy lần được mời dự tiệc trong Nhà Trắng. Đã từng tiếp Edgar Hoover tại nhà. Nghe thì ghê gớm lắm, nhưng xem lại thì thế nào? Chẳng qua chỉ là chuyện xã giao bề ngoài thôi, có gì đâu. Woltz không có uy tín cá nhân trong chính giới, chủ yếu là vì hắn chủ trương các chính kiến phản động cực đoan, một phần còn vì hắn bị bệnh vĩ cuồng, thích bè phái, cứ đòi làm bố người ta nên địch thủ tha hồ lợi dụng.

Hagen thở dài. Không nói lí với thằng này là không xong rồi. Y mở cặp, cái trò viết lách đằng nào cũng làm thì làm bây giờ luôn, nhưng y mệt quá rồi. Hagen gọi một cốc rượu nữa và ngầm nghĩ về mình, về cuộc đời mình. Y không hối tiếc gì hết, ngược lại, số y may không chịu được, bất luận mười năm trước lí do gì đã khiến y chọn con đường này. Cái chính là Tom đã chọn con đường đúng đắn. Y đã thành đạt, y sung sướng trong giới hạn vừa phải đối với một người lớn. Kể đời y cũng thú ra phết.

Ba nhăm tuổi, Tom Hagen cao nhằng nhẵng, tóc cắt ngắn, tóm lại không có gì nổi bật. Y học luật, nhận bằng xong theo nghề ba năm, nhưng bây giờ công việc của y chẳng còn dính dáng gì đến nghề nhập khẩu dầu Olive, nghề nhà của gia đình Corleone trên danh nghĩa. Năm mười một tuổi, Tom đánh bạn với một thằng cùng lứa, Sonny Corleone. Mẹ Hagen bị mù, rồi lúc nó lên mười một thì bà chết. Vốn nghiện ngập sẵn, từ đấy bố nó uống không còn biết trời đất gì nữa. Ông là thợ mộc, hay lam hay làm, suốt đời không biết tới một việc gì bất lương. Nhưng tật nghiện rượu đã làm tàn hại gia đình ông và sau đó cả chính ông nữa.

==================== Bố già-Maria Puzo-O.Balzac phần 2 =====================

Tom Hagen thành mồ côi lang thang ngoài phố, ăn đường ngủ chợ. Con em nó được giao cho người lạ nuôi, còn loại phất phờ vô ơn vô phước như nó chỉ một hai trốn các Bà Xơ làm phúc thì xã hội Mĩ năm 1920 đâu có thèm lo. Hơn nữa, Hagen lại bắt đầu toét mắt. Lối xóm bảo nhau không khéo thằng bé bị lây bệnh mẹ, coi chừng nó lại lây cho người khác. Mọi người tránh nó như tránh tà. Sonny lúc đó còn chưa chai cứng nên đâm thương bạn, đưa Tom về khăng khăng bắt người nhà phải chăm sóc. Tom được ăn spahetti nóng rưới nước sốt cà chua thật đậm – vị nước sốt hắn nhớ suốt đời – và được ngủ trên giường xếp.

Không gạn hỏi, không giảng giải nhiều lời, Ông Trùm Corleone cho thằng bé bụi đời ở lại gia đình mình như là một việc tự nhiên. Ông thân chinh đưa thằng bé đi bác sĩ và mắt Tom đã được chữa lành. Ông gửi Tom đi học, sau đó cho học tiếp lên khoa luật ở đại học. Nhưng với thằng con nuôi ông đối xử như một người đỡ đầu hơn là một người cha. Không bao giờ ông tỏ ra âu yếm với nó, nhưng rất lạ là ông coi Tom còn hơn cả con đẻ và không bao giờ ép buộc nó điều gì. Chẳng hạn, việc theo đuổi nghề luật là do Tom tự ý lựa chọn. Một lần nó nghe Ông Trùm nói: “Một luật gia xách cặp làm ăn còn mạnh hơn một trăm thằng dốt nát cầm súng”. Sonny và Fredo học hết trung học là đòi theo chân bố, khiến Ông Trùm buồn lắm. Chỉ có Michael vào đại học, nhưng vừa chiến tranh với Nhật hôm trước hôm sau anh đã đăng thủy quân lục chiến đi đánh nhau luôn.

Đoạt bằng luật sư, Hagen cưới một cô gái Italia, gia đình ở bên New Jersey và ra ở riêng. Vợ y cũng tốt nghiệp đại học, thời đó được như thế là hiếm lắm. Sau đám cưới – mà đám cưới dĩ nhiên là tổ chức ở nhà Ông Trùm Corleone – Ông Trùm tỏ ý sẵn sàng giúp Tom mở nghiệp dù y có ý định làm gì, tậu cho y một văn phòng luật sư và đưa khách hàng đến hoặc dựng cho y một doanh nghiệp chuyên buôn bán bất động sản. Đáp lại Hagen cúi đầu cung kính:

  • Cháu muốn làm cho bác.

Ông Trùm ngớ ra, nhưng rõ ràng ông khoái:

  • Vậy mày đã biết tao làm gì chưa

Hagen gật. Không, lúc ấy Tom còn chưa rõ đến nơi đến chốn sức mạnh của Ông Trùm lớn tới đâu. Suốt mười năm trời trước khi tạm thay Genco Abbandando bị bệnh làm Consigliere, Tom vẫn chưa rõ hết. Thế nhưng lúc đó y vẫn gật đầu bừa và cứng cỏi nhìn vào mặt Ông Trùm.

  • Cháu muốn làm cho bác như các con bác đang làm, – Hagen đáp.

Nghĩa là trung thành hết mình, cùng nhận nghĩa phụ tử đối với Ông Trùm. Và lần đầu tiên kể từ ngày Tom bước chân tới đây, Ông Trùm bày tỏ tình cha con với đứa con nuôi, không phải vô cớ mà người ta đồn đại những chuyện phi phàm về tài nhìn người của ông. Ông kéo thốc Tom vào lòng, và từ đó coi Tom như con đẻ, tuy lâu lâu ông vẫn nhắc y, mà cũng có thể là nhắc mình:

  • Tom, không bao giờ mày được quên bố mẹ đẻ ra mày đấy.

Lẽ nào Tom có thể quên được… Năm này sang năm khác đêm đêm y thường bị ám ảnh bởi một giấc mộng khủng khiếp: Tom mù lòa như bà mẹ y, lớn lên và lang thang ăn xin ngoài đường, một tay chìa tới, một tay dò dẫm khua gậy lọc cọc, và sau lưng là những đứa con mù lòa của y, mấy cha con cùng đi xin ăn, mỗi người một gậy gõ lốp cốp xuống đường, xuống vỉa hè. Tom chồm dậy, và ngay trong khoảnh khắc nửa mê nửa tỉnh đó khuôn mặt Ông Trùm Corleone hiện ra trước mắt y, và thế là lòng y liền thấy thanh thản.

==================== Bố già-Maria Puzo-O.Balzac phần 2 =====================

Ông Trùm yêu cầu Tom ba năm đầu không chỉ làm việc nhà mà còn hành nghề tư như mọi luật sư. Sau này cái kinh nghiệm đó trở thành thực sự vô giá, hơn nữa những băn khoăn cuối cùng về chuyện y có nên làm cho Ông Trùm Corleone hay không đã biến mất hoàn toàn. Sau đó y còn tu nghiệp hai năm trong một hãng luật nổi tiếng mà Ông Trùm có quen, chuyên về các vấn đề hình pháp. Tom đã tỏ ra nổi bật trong lĩnh vực hình sự, điều đó ai cũng phải công nhận, và khi chuyển hẳn sang làm cho nhà Corleone, liền trong sáu năm trời, chưa một lần Ông Trùm có lí do gì mà bắt bẻ y.

Từ khi Hagen nhận trách nhiệm Consigliere, các băng Sicily lớn khác bắt đầu xách mé gọi cánh Corleone là “bọn Irland”. Hagen nghe thấy cũng hay hay. Nhưng như vậy có nghĩa là y chẳng hi vọng gì sau này sẽ thay Ông Trùm cầm đầu công ty của gia đình. Song thế thì đã sao? Hagen không bao giờ đặt cho mình mục tiêu đó, làm vậy thì ra y muối mặt quên ơn ân nhân mình và dòng họ của ông sao?

Lúc máy bay hạ cánh xuống Los Angeles thì trời vẫn còn tối. Tom về khách sạn lấy chìa khóa, tắm rửa, cạo mặt đàng hoàng rồi ra cửa sổ đứng nhìn bình minh đang lên trên thành phố. Y gọi đem bữa sáng lên buồng cùng với các số báo mới và nghỉ ngơi một chút đến mười giờ thì gặp Jack Woltz như đã hẹn. Tom tưởng khó hẹn tên kia lắm, ai dè dễ thế. Chả là trước khi đi Hagen đã gọi điện cho tay thủ lĩnh đầy thần thế của nghiệp đoàn điện ảnh Billy Goff. Theo lời dặn của Ông Trùm, y yêu cầu Goff thu xếp để y gặp Jack Woltz hôm sau và nói bóng gió để Woltz biết rằng nếu Tom không hài lòng với kết quả cuộc gặp gỡ thì rất có khả năng sẽ xảy ra đình công trong hãng phim. Một giờ sau Goff trả lời. Buổi gặp mặt được hẹn vào lúc mười giờ sáng. Lời đe dọa bóng gió về chuyện đình công Woltz đã hiểu, nhưng hình như nó chẳng gây ấn tượng gì cho thằng cha này cả.

  • Trong trường hợp có chuyện gì thì tôi phải liên lạc thẳng với Ông Trùm đấy! – Goff nói thêm.

  • Nếu có gì thì chính cụ sẽ nói chuyện với anh trước. – Hagen đáp.

Về việc Goff sốt sắng thỏa mãn ý muốn của Ông Trùm, Hagen chẳng thảy có gì lạ cả: Nói cho ngay, sào huyệt của nhà Corleone phải kể là New York, những ngày trước Don Corleone đã tích tụ công lực là nhờ ông giúp đỡ các thủ lĩnh công đoàn không phải là chuyện vô ích. Nhiều tay trong số đó đến giờ vẫn vướng với ông một món nợ ân nghĩa.

==================== Bố già-Maria Puzo-O.Balzac phần 2 =====================

Còn việc cuộc gặp gỡ được hẹn mười giờ thì là điềm dở rồi. Nghĩa là Hagen đứng đầu sổ những người được tiếp và sẽ không được mời dự bữa trưa. Rõ ràng Woltz coi y là loại tép riu. Chắc Goff chưa làm việc với thằng kia đến nơi đến chốn, có lẽ ông thủ lĩnh cũng ăn hối lộ của cả Woltz nữa. Thói quen giấu kín tung tích của Ông Trùm nhiều khi gây thiệt thòi trong công việc làm ăn của gia đình bởi lẽ người ngoài ít ai biết đến tên tuổi ông. Tom nghĩ.

Tom đoán không sai. Woltz để y ngồi chờ cả nửa tiếng ngoài phòng đợi. Ừ, chờ thì chờ. Phòng đợi trông rất thoáng rất tiện nghi thêm nữa, ngồi đối diện với Hagen trên chiếc đivăng màu tím là một cô bé cực xinh, xưa nay y chưa thấy có ai xinh thế. Tuổi cô bé chỉ chừng mười hai là cùng, tóc vàng óng, óng không tưởng được? Đôi mắt to xanh sẫm, sâu thăm thẳm như đáy biển, cái miệng xinh xinh tươi tắn, thắm hồng. Mụ đàn bà ngồi cạnh có lẽ là mẹ nó, hễ Tom nhìn sang là mụ liền chằm chằm chiếu tướng bắt y phải quay đi, ánh mắt mụ lạnh lẽo khinh khỉnh khiến Tom chỉ muốn vả cho mụ một vả… Bà mẹ dạ xoa canh cô con tiên nữ, Hagen nghĩ bụng khi bắt gặp cái nhìn không chớp của mụ.

Cuối cùng một bà trung niên phốp pháp ăn mặc rất chơi đưa y qua một dãy phòng để đến văn phòng ông chủ hãng phim. Mọi thứ xung quanh đều vuốt ve con mắt, cả cách bày biện, cả vẻ ngoài của những người đang làm việc. Hagen cười nhạt. Chắc hẳn toàn các cô các cậu hăng máu đua đòi nhảy vào điện ảnh nên mới đến làm thuê nhưng kết cuộc là phần lớn lại bị kẹt ở đây cả đời, tay nào khôn thì đã cắp đít dông về cái xó xỉnh nhà quê của mình cho sớm rồi.

==================== Bố già-Maria Puzo-O.Balzac phần 2 =====================

Jack Woltz là một gã đàn ông cao to vạm vỡ, bụng phệ nhưng đã được bộ đồ cắt khéo giấu đi rất kín. Đời hắn Hagen biết rồi. Mười tuổi đi lăn thùng bia bên mạn East Side và bưng khay bán dạo khắp đầu đường xó chợ. Hai mươi tuổi giúp bố hút máu hút mủ chị em thợ may trong xưởng. Ba mươi tuổi bỏ New York sang Miền Tây, mở một rạp chiếu bóng rẻ tiền và bắt đầu thử góp tiền làm phim. Bốn tám tuổi trở thành ông vua số một ở Hollywood, nhưng vẫn ngổ ngáo như thời còn trẻ, máu gái khủng khiếp, đúng là con sói dữ giữa bầy nai tơ, các em đào non lọt vào tay lão thả sức cắn xé.

Đến năm mươi tuổi lão sửa tính sửa nết, bắt đầu học nói đúng văn phạm, học cách ăn mặc ở gã hầu phòng người Anh, học cách cư xử ở một tay hầu khác cũng người Anh. Sau khi góa vợ, lão lấy luôn một minh tinh tầm cỡ thế giới, xinh đẹp có thừa nhưng chẳng thiết tha gì nghệ thuật. Nay lão đã ngoại lục tuần, là thành viên Hội Đồng Cố Vấn của Tổng Thống và bỏ nhiều triệu ra lập một quĩ bảo trợ nghệ thuật trong điện ảnh mang tên mình. Con gái lão lấy một hầu tước Anh, con trai cưới công chúa Italia. Các đam mê cuối cùng của lão, như các nhà báo tán tụng rùm beng khắp nước Mĩ, là một trại ngựa riêng mà nội năm ngoái lão đã tốn vào đó hẳn mười triệu.

Lão còn chơi ngông bỏ ra sáu trăm ngàn đôla mua con ngựa đua Angles khét tiếng tên là Khartoum, rồi lớn tiếng tuyên bố rằng con ngựa đua vô địch đó sẽ nghỉ đua hẳn, từ nay nó chỉ còn mỗi việc là săn sóc các chị ngựa cái riêng lò J.U. của lão mà thôi.

Ông chủ đón Hagen cũng nhã nhặn, nhăn nhó bộ mặt nhẵn nhụi rám nắng đều đặn để đẩy ra một nụ cười. Nhưng có đốt bao nhiêu tiền của, có dùng bao nhiêu chuyên viên thẩm mĩ cũng tránh sao được tuổi trời, bộ mặt đó trông cứ như lớp đèn xếp làm bằng da thuộc vá víu vậy. Song cử động của lão thì nhanh nhẹn sung sức, cũng như Don Corleone, từ con người lão toát ra cái cảm giác như lão có toàn quyền sinh sát trong thế giới mà lão đang sống vậy.

==================== Bố già-Maria Puzo-O.Balzac phần 2 =====================

Hagen đi thẳng vào việc ngay. Y đến đây là do ủy thác của thân chủ, một người bạn của Johnny Fontane. Người bạn này là một người thần thế và nếu ông chủ ra ơn cho lần này thì chắc chắn về sau sẽ được đền đáp. Ông thần thế chỉ muốn xin cho Johnny Fontane được đóng vai chính trong bộ phim chiến tranh mà hãng sắp quay trong tuần tới thôi, việc tuy nhỏ nhưng ơn nhớ đời.

Bộ mặt da thuộc vẫn một mực lễ phép.

  • Vậy ông bạn thần thế đó định đền đáp tôi thế nào? – Woltz hỏi. Giọng lão nghe có vẻ hơi ngạo mạn.

Hagen bỏ qua cái ngạo mạn ấy, đáp:

  • Quí hãng sắp có chuyện lôi thôi với bên nghiệp đoàn. Thân chủ tôi bảo đảm chắc chắn với ông rằng ông khỏi phải lo chuyện đó. Còn nữa, chỗ ông có một nghệ sĩ thượng thặng giúp quí hãng kiếm được nhiều tiền, nhưng không may ông nghệ sĩ này lại nghiện ma túy, mới từ cần sa nhảy qua bạch phiến. Bạn tôi dám cam đoan rằng ông nghệ sĩ kia không tài nào có được bạch phiến nữa. Còn sau này hễ có chuyện gì lớn nhỏ mà ông chủ không vừa lòng xin cứ việc gọi điện cho tôi là

Jack Woltz ngồi nghe Tom như nghe bọn ranh con huênh hoang khoác lác, sau đó lão hỏi độp, cố tình dùng lối nói giang hồ :

  • Ông bạn ép thằng già này quá đấy. Hagen đáp tỉnh bơ:

  • Chẳng dám, tôi chỉ đến xin ông chủ gia ân cho thôi. Mà sự thực thì ông chủ đâu có mất gì.

Trong chớp mắt, bộ mặt Jack Woltz đột ngột biến thành cái mặt nạ hung tợn như theo một hiệu lệnh. Mồm lão méo xệch, cặp lông mày chổi xể nhuộm thuốc dịch sát vào nhau thành một dải dài bên trên hai con mắt lóe lửa. Lão chồm qua bàn nhìn vào mặt Hagen:

Này cái thằng bợ đít thối thây, về nhà bảo với thằng chủ mày: Ông đếch cần biết nó là thằng nào. Ngắn gọn thế này: Thằng Johnny Fontane không có phim phọt gì ở đây hết. Mấy thằng cướp Mafia có bâu đến như ruồi ông cũng chấp hết. – Lão ngả người ra lưng ghế. – Còn anh bạn thì tớ khuyên thật, anh bạn có biết Edgar Hoover là bố nào không – Woltz cười khẩy. – Bố ấy là bạn thân của tớ đấy. Tớ chỉ cần rỉ tai với bố ấy một câu rằng các cậu tính o ép tớ thì các cậu chỉ có chết không kịp chôn.

==================== Bố già-Maria Puzo-O.Balzac phần 2 =====================

Hagen nhẫn nhịn nghe. Hắn tưởng tay tổ Woltz phải thế nào kia chứ. Một đứa không biết cách xử thế sơ đẳng như lão mà cũng đòi cầm đầu một công ty có hàng trăm triệu bạc ư điều này phải tính xem sao, Ông Trùm đang nhắm đầu tư vốn liếng vào địa hạt mới, mà nếu ở Hollywood chỉ rặt bọn bò đực tầm này thì nhảy vào đây là ngon quá rồi. Chửi ai chứ chửi Hagen này thì tha hồ chửi mỏi mồm. Tài ăn nói hắn học ngay ở chính Ông Trùm. Ông Trùm dạy là không được nóng giận, không bao giờ được dọa nạt, phải bắt người ta suy tính cho ra nhẽ. Nói “suy tính” thì phải dùng từ “rajunah” của Sicily mới đắt – cân nhắc phải quấy. Cái nghệ thuật đó ăn nhau là ở chỗ bỏ ngoài tai những lời mạt sát, dọa dẫm, người ta đánh má phải thì chìa nốt má trái ra. Một lần Hagen đã chứng kiến cảnh Ông Trùm ngồi tám tiếng liền nuốt hận cố gắng khuyên giải một tay ác ôn khét tiếng đang bốc đồng làm om sòm cả lên. Ngồi liền tù tì tám tiếng, sau đó Ông Trùm đành chán nản giơ tay lên trời bảo mọi người ngồi đó: “Ông bạn này không làm sao nói chuyện phải quấy được thật rồi”. Đoạn ông chậm rãi ra khỏi phòng. Tay ác ôn xanh mặt. Dân tình chạy theo níu kéo Ông Trùm ngồi lại. Dĩ nhiên công việc hôm ấy đã được thỏa thuận đâu vào đấy, nhưng hai tháng sau tay ác ôn xơi no chì ngay trên ghế trong tiệm cắt tóc quen.

Nghĩ đoạn Hagen bèn lên tiếng, bình tĩnh như không:

Xin ông chủ nhìn xem, đây là danh thiếp của tôi. Tôi là luật sư, ai lại đi rước vạ vào thân bao giờ. Nào tôi có doạ dẫm gì ông chủ đâu? Tôi chỉ đơn giản bảo rằng tôi sẵn sàng chấp nhận mọi điều kiện của ông chủ, miễn là Johnny Fontane được đóng bộ phim kia thôi. Cái ơn nhỏ ấy mà thiết tưởng tôi đền đáp như vậy kể đã là nhiều rồi. Hơn nữa, tôi nghĩ việc đó chỉ có lợi cho ông. Johnny nói rằng chính ông cũng công nhận là anh ta hợp với cái vai kia nhất. Biết vậy tôi mới dám đến đây quấy quả ông chủ chứ. Hơn nữa, nếu ông còn áy náy điều gì về mặt tiền nong thì bạn tôi sẽ nhận đứng ra tài trợ để dựng bộ phim này. Có điều xin ông hiểu tôi cho đúng, ông nói không là không, có ai bức ép gì ông đâu. Mà ai dám ép chứ. Xin phép được nói thêm rằng thân chủ của tôi có biết ông là chỗ quen biết với Hoover, thành thử ông ấy càng thêm vị nể. Vị nể hết sức đấy ạ.

==================== Bố già-Maria Puzo-O.Balzac phần 2 =====================

Woltz nguệch ngoạc trên giấy cây bút đỏ lồng trong cái lông ngỗng. Nghe đá đến tiền, lão liền ngẩng lên và có vẻ như đã xăm soi.

  • Chi phí cho bộ phim dự tính chừng năm triệu đấy, – lão nói vênh váo. Hagen xuýt xoa ra vẻ thán phục. Sau đó y mới hờ hững thả một câu:

  • Thân chủ tôi có nhiều bạn bè sẵn lòng giúp ông ấy trong bất kì việc gì.

Hình như đến đó Woltz mới bắt đầu lưu tâm tới Tom. Lão đọc lướt qua tấm danh thiếp của y.

  • Ông là luật sư, sao tôi chưa nghe tiếng bao giờ nhỉ ? – Lão nói. – Các luật sư lớn ở New York tôi hầu như quen hết. Xin hỏi vậy chứ ông là ai?.

  • Tôi đại diện cho một hãng đứng đắn, – Hagen đáp khô khan. – Tôi chỉ làm riêng cho hãng thôi. – Y đứng lên. – Thôi vậy, không dám làm mất thì giờ vàng ngọc của ông nữa. Chào ông.

Tom chìa tay, Woltz đón bắt. Bước mấy bước ra phía cửa, Hagen lại ngoái lại:

  • Tôi nghĩ rằng ông hay gặp những kẻ mạnh mồm nhưng không có thực lực. Lần này thì ngược lại. Giá ông hỏi tỉ mỉ hơn về tôi ở ông bạn chung của chúng ta thì hay lắm. Nếu ông có ý kiến gì mới, xin cứ gọi điện thoại tới khách sạn cho tôi – Y ngừng lại một chút. – Nói ra chắc ông không tin chứ thân chủ tôi còn dám mó vào cả những việc mà ngay cả quý hữu Hoover cũng chịu bó tay kia.

Y thấy mắt lão chủ hãng phim nheo lại. Rốt cuộc thì Woltz đã hiểu ra.

  • Xin tiết lộ là tôi hết sức hâm mộ những bộ phim của ông – Hagen nịnh vớt một câu – Hi vọng rằng không có gì cản trở ông tiếp tục sự nghiệp cao đẹp đó. Tổ quốc sẽ ghi công ông.

Xế chiều bà thư kí của lão chủ phim gọi điện thoại cho Hagen và thông báo rằng khoảng một giờ nữa sẽ có xe lại đón y đến chỗ Woltz ngoài ngoại thành ăn chiều. Xe đi mất ba tiếng, nhưng trên xe có tủ lạnh đựng đồ uống và thức nhắm. Hagen được biết Woltz về nhà bằng máy bay riêng. Tại sao lão không mời y đi cùng? Giọng nói nhũn nhặn của bà thư kí thông báo tiếp:

  • Woltz đề nghị ông mang luôn hành lí theo sáng mai người ta sẽ đưa ông ra thẳng sân bay.

  • Được rồi, – Hagen đáp.

Cũng một cái lạ nữa. Làm sao Woltz biết sáng mai y bay về New York? Hagen nghĩ ngợi một lát. Chắc thằng cha này cho thám tử theo y rồi. Nếu vậy hẳn Woltz phải biết Hagen hành động nhân danh Ông Trùm, vốn không lạ gì tên tuổi Ông Trùm nên bây giờ lão có vẻ mặn mà hơn. “Chưa biết chừng cũng được việc đấy!” Hagen nghĩ bụng. Có lẽ thằng cha Woltz cũng có đầu óc chứ không như sáng nay y tưởng.

  • #9. Nếu bạn muốn trao đổi thêm về sách nói hay có ý kiến gì liên quan Cuốn sách Dạy con làm giàu-Xây dựng con thuyền tài chính tập 12 đừng ngần ngại để lại dưới comment dưới bài viết này nhé.

  • Momo  : 0932.377.138 ( tài trợ cho người viết ) 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *